7/19/2017

Tướng Liêm: Kiếm củi 3 năm, thiêu một giờ

Mấy hôm nay, trên mạng internet đề cập nhiều về cách hành xử của tướng Liêm với CSGT quận Bình Thủy, TP Cần Thơ. Bản thân tôi là cán bộ về hưu cũng không đồng tình với cách hành xử của vị này.

           “Mày biết nó là bảo vệ của tao không?” Tướng Liêm đã nói câu ấy khi chiến sĩ CSGT yêu cầu tài xế xuống xe xuất trình giấy tờ. Thực ra, ai mới có thể bảo vệ ông?

           Không biết lái xe có đúng là người bảo vệ của ông không, nhưng chắc chắn nếu tướng Liêm có 1.000 nhân viên như thế thì họ cũng không thể bảo vệ được ông trước thế giới phẳng.
           Cả tấm thẻ mà ông đưa ra đe cách chức cả giám đốc CA Cần Thơ, cũng không thể trở thành một tấm bùa hộ mệnh, trước quyền lực tuyệt đối của sự thật trong một thế giới mà mọi hành vi đều có thể được phán xét của cả triệu người.
            Cú điện thoại ông gọi cho Đại tá Thành, trưởng CA quận Bình Thủy, cũng không bảo vệ được ông. Đại tá Thành chính thức phủ nhận việc đồng ý cho xe của tướng Liêm đi khi vi phạm chưa được xử lý.
            Không thể phủ nhận rằng, nhờ có những đóng góp, cống hiến, mà tướng Liêm đã được nắm giữ những vị trí quan trọng. Nhưng hào quang quá khứ ấy cũng không bảo vệ được một người, nếu người đó hành xử ngược hẳn với đạo đức, hình ảnh mà ở vị trí đó họ buộc phải có hoặc vẫn thường chứng tỏ.
            Tôi rất mong đây chỉ là cú “sảy miệng” nhất thời của một cựu ĐBQH, của một người đã từng dạn dày trong môi trường kỷ cương, kỷ luật sắt như quân đội, bởi nếu nó không phải hành vi bột phát, thì chắc chắn có nhiều chuyện phải bàn sâu hơn nữa.
             Thời xưa, khi phải thề thốt một điều gì đó về một việc làm nào đó, người ta thường nói: “Trời biết, đất biết, anh biết, tôi biết”. Thuở ấy thì trời và đất luôn luôn không nói gì. “Anh biết” nhưng anh ngại tôi, nên cũng không nói. “Tôi biết” nhưng tôi dại gì khai ra.
             Thời nay khác xa. Khi “anh biết” và “tôi biết” thì có thể hàng chục triệu người khác cũng sẽ biết.
             Vì vậy, tấm bùa hộ mệnh duy nhất có thể bảo vệ được chính chúng ta trước bàn mổ của dư luận và pháp luật, là tinh thần thượng tôn pháp luật và tôn trọng người khác như tôn trọng chính mình.
             Thời nay mọi thứ đều “quá nhanh, quá nguy hiểm”, đừng nghĩ theo lối cũ: “Kiếm củi 3 năm, thiêu một giờ”. Đã có không ít trường hợp “kiếm củi 62 năm, thiêu một giờ”, thật tiếc!
Ngoc Hải

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét