Lũ khắp mọi noi, người người chống lũ, cô Tâm Thanh Hóa cũng đi...chỉ huy chống lũ.
Đầu tiên tôi khen anh phóng viên đã nhanh tay chụp được vài bức ảnh cô Bí thư kiêm Chủ tịch phường Đông Thọ, TP Thanh Hóa đứng trên bè chống lũ. Nhờ có anh mà cần lao được chém gió cách chống lũ của nữ cán bộ xinh đẹp này. Làm báo phải rình rập, nhanh nhạy và mặt lì như thế mới ăn. Nhưng tôi chê cái tâm anh xấu, tôi không tin anh chỉ chụp được vài tấm hình phản cảm ấy. Tôi cũng chê anh sử dụng những bức ảnh đó vào mục đích xấu. Tại sao những bức ảnh anh chụp cô Bí thư bì bõm lội nước lại không được sử dụng? Cô ấy nói thay đến 3 bộ trong buổi sáng vì ướt nhèm trong khi chống lũ cơ mà? Nếu có những bức ảnh ấy sao anh không dùng nó để thổi bùng lên ngọn lửa yêu thương trong cơn lũ buốt này?
Giờ thì đến cô Bí thư, kiêm Chủ tịch phường Đông Thọ, TP Thanh Hóa, cô đi chống lũ cùng cần lao chứ đi tiệc đéo đâu mà ăn mặc sang chảnh ngút ngàn thế? Chỉ huy chống lũ, mũ cối sao vuông, ô dù xanh thẳm, áo hoa tím dịu dàng thủy trung, tay trái Skagen từ Thụy sĩ, tay phải lắc vàng Bảo Tín Minh Châu...tất cả soắn suýt bên chiếc váy bút chì Vạn phúc. Ôi cô thật mong manh trước lũ...nhìn yêu phết chứ đéo đùa.
Trong ảnh cô đứng lên chiếc bè và nhờ người khác kéo đi giữa dòng nước hiền hòa, chỉ ngập mắt cá chân trên con ngõ nhỏ thơ mộng, tôi phải công nhận là cô dũng cảm. Cô tài quá cơ! Hehehe, ăn vận như thế, chỉ huy chống bão lũ như thế, anh phóng viên ngứa con mắt bên phải đỏ con mắt bên trái là đúng cmn rồi. Vẫn biết là không được "đánh" phụ nữ dù chỉ bằng một nhành hoa, nên tôi không dám 'đánh" mà chỉ dịu dàng khuyên nhủ cô.
Hình ảnh cô sẽ đẹp hơn nếu cô vận quả áo nâu sồng, quần xắn đến bẹn, đầu đội nón mê, tay bê rổ trứng, nách kẹp con gà... Nếu tóc ướt, má bùn cạp đất, đôi mắt long lanh, rơm rớm hàng mi...nữa càng đẹp. Và cô hãy dũng cảm lội xuống nước một hôm, sẽ không sao đâu. Người dân lội ruộng ngâm mình trong nước quanh năm mà vẫn trắng cơ mà, như Ngọc Trinh chẳng hạn...
Làm lãnh đạo trước tiên phải chịu thiệt đủ đường, nhưng nếu biết bắt nhịp với cuộc sống của dân, đau nỗi đau của dân, cô sẽ được nhiều hơn gấp bội. Đi chỉ huy chống lũ phải xông xáo, sắn tay lên mà làm, vừa làm vừa nói chứ không phải "chỉ thử đứng trên bè xem nó như thế nào" đâu cô ạ. Cô làm có thể không giỏi bằng dân, nhưng không sao, quan trọng là cái tâm, để người dân cảm nhận, thẩm thấu được cô nhé.
Còn nữa, thân phận như cô làm gì cũng cần cảnh giác với đám gato và đám kền kền, bởi chúng sẽ luôn rình rập, soi mói để cá kiếm đong xèng, thậm chí chơi bẩn lật ghế của cô. Không tỉnh táo cô sẽ no đòn, cho dù về bản chất cô đang đi làm việc tốt, có ích cho đời.
Nếu cô là dân thường, tôi tin cô sẽ không tên tuổi trên mặt báo, cái làm cô lên báo là cái ghế cô ngồi. Nếu tôi là cô, tôi cởi áo về làm dân cho sướng. Thế thôi cô nhẻ, cuối tuần này tôi về Thanh Hóa, không biết cô có rảnh không, cùng tôi làm bát cháo lươn?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét